Page 41 - 12
P. 41

CHƯƠNG I

               sự giản dị cổ truyền; không thể ngay lập tức, mà từng bước,

               kiên nhẫn, mỗi người hãy làm gương…”

                   Đây là nền tảng trong tư tưởng Gandhi — và nó thật

               nghiêm trọng. Nó giả định sự phủ nhận Tiến bộ và gần như
               cả khoa học phương Tây. Niềm tin “thời Trung cổ” này có

               nguy cơ va chạm dữ dội với sự bùng nổ của tinh thần nhân

               loại hiện đại và bị nghiền nát. Nhưng, cần nói chính xác
               hơn: không phải “tinh thần nhân loại”, mà là “một tinh

               thần nhân loại.” Bởi nếu ta tin vào sự thống nhất hài hòa

               của tinh thần vũ trụ, thì nó được dệt nên bởi nhiều tiếng nói
               khác nhau, mỗi tiếng nói đi theo một phần riêng. Phương

               Tây  trẻ  trung,  bị  cuốn  theo  nhịp  điệu  của  chính  mình,
               thường  quên  rằng  nó  không  phải  lúc  nào  cũng  là  nhạc

               trưởng, rằng quy luật tiến bộ của nó phải trải qua những
               khoảng  che  khuất,  những  vận  động  ngược  chiều,  những

               khởi đầu lại; rằng lịch sử “nền văn minh nhân loại” thực

               chất là lịch sử các nền văn minh. Và nếu trong mỗi nền văn
               minh có thể nhận ra một tiến bộ — biến đổi, đứt đoạn, hỗn

               loạn, đôi khi gián đoạn — thì hoàn toàn không thể khẳng
               định có một tiến bộ tuyến tính từ nền văn minh này sang

               nền văn minh khác.





                                             39
   36   37   38   39   40   41   42   43   44   45   46