Page 38 - 12
P. 38
CHƯƠNG I
họ khinh miệt lao động chân tay — một tội ác thực
sự, khi mà 80% dân chúng làm nông, 10% làm công
nghiệp, nhưng nền giáo dục lại thuần túy văn
chương.
• Nghề thẩm phán. Gandhi cho rằng đây là một nghề
vô đạo đức. Ở Ấn Độ, tòa án là công cụ của quyền
lực Anh Quốc; chúng khơi mào bất hòa giữa người
Ấn với nhau; và nói chung, duy trì, nhân lên mọi
tranh chấp, kiện tụng. Đó là một sự lợi dụng béo bở
những bản năng xấu xa.
• Các bác sĩ. Gandhi thú nhận rằng ban đầu ông từng
bị hấp dẫn bởi nghề này; nhưng chẳng bao lâu, ông
nhận ra nó không phải nghề đáng kính. Y học
phương Tây chỉ quan tâm đến việc làm dịu thể xác
người bệnh, mà không tận diệt nguyên nhân bệnh tật
— phần lớn bắt nguồn từ thói hư tật xấu. Thậm chí,
nó còn nuôi dưỡng chúng, khi cung cấp cho kẻ xấu
phương tiện hưởng thụ với ít rủi ro. Vì thế, nó góp
phần làm suy đồi đạo đức, làm yếu dân tộc, với
những phương thuốc “ma thuật đen” khiến họ xa
rời một kỷ luật thể xác và tinh thần mang tính anh
hùng.
36

