Page 34 - 12
P. 34
CHƯƠNG I
Vì vậy, nó dựa trên sự quên mình, chứ không phải trên
đặc quyền. Hơn nữa, với niềm tin luân hồi, tự nhiên sẽ tái
lập cân bằng qua các kiếp sống: biến một Bà-la-môn thành
Shudra và ngược lại.
Vấn đề những người cùng khổ (parias) không hề liên
quan đến bốn đẳng cấp “chính danh” vốn được coi là bình
đẳng. Gandhi đã chiến đấu chống lại bất công này bằng một
niềm đam mê cháy bỏng: đó là một trong những khía cạnh
cảm động nhất trong sứ mệnh đạo đức của ông. Ông coi sự
phân biệt ấy là nỗi ô nhục của Ấn Độ giáo, một sự xuyên
tạc đê tiện giáo lý chân chính, một vết nhơ mà ông đau khổ
không thể chịu đựng:
“Tôi thà bị xé xác,” ông viết, “còn hơn là không thừa
nhận những người anh em của mình thuộc các tầng lớp bị
ruồng bỏ… Tôi không mong muốn tái sinh; nhưng nếu tôi
tái sinh, tôi mong được tái sinh giữa những người cùng khổ,
để chia sẻ sự sỉ nhục của họ và làm việc để giải phóng họ…”
Ông nhận nuôi một bé gái thuộc tầng lớp cùng khổ và
ông nhắc đến “con quỷ nhỏ quyến rũ bảy tuổi” này — kẻ
làm mưa làm gió trong nhà ông — bằng tất cả sự dịu dàng.
32

