Page 35 - 12
P. 35

CHƯƠNG I

                   Tôi đã nói đủ để cho thấy, dưới lớp vỏ tín điều Ấn Độ

               giáo, là một trái tim bác ái bao la. Một Tolstoy dịu dàng hơn,
               bình thản hơn và, nếu tôi dám nói, “Kitô giáo” hơn một cách

               tự nhiên — theo nghĩa phổ quát: bởi vì Tolstoy là Kitô giáo

               nhiều hơn bởi ý chí, còn Gandhi là Kitô giáo bởi bản tính.

                   Điểm  tương  đồng  giữa  hai  người  càng  rõ  ràng  nơi

               Gandhi chịu ảnh hưởng thực tế nhất từ Tolstoy: chính là ở
               sự lên án nền văn minh châu Âu.


                   Kể từ Rousseau, những trí tuệ tự do nhất ở châu Âu đã
               không ngừng phán xét nền văn minh và châu Á thức tỉnh

               chỉ cần tham khảo những bản cáo trạng ấy để lập nên hồ sơ

               chống lại những kẻ xâm lược. Gandhi đã không bỏ qua.
               Trong Tự trị Ấn Độ (1908), ông liệt kê nhiều tác phẩm phê

               phán, trong đó có không ít tác phẩm do chính người Anh
               viết.  Nhưng  cuốn  sách  không  thể  chối  cãi  nhất  là  chính

               “cuốn sách” mà nền văn minh châu Âu đã tự viết bằng máu
               của những chủng tộc bị áp bức, bị bóc lột, bị làm vấy bẩn

               — nhân danh những nguyên tắc dối trá; và trên hết, là bằng

               sự phơi bày trắng trợn trong cuộc chiến tranh vừa qua, cái
               gọi là “Cuộc chiến tranh của Nền Văn minh”. Châu Âu đã

               vô tình mời châu Á và châu Phi đến chứng kiến sự trần trụi

               của mình. Họ đã nhìn thấy — và đã phán xét.

                                             33
   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40