Page 32 - 12
P. 32
CHƯƠNG I
điều đó — (và ai hiểu rõ hơn poverello thành Assisi!) —
người ta sẽ không ngạc nhiên trước tầm quan trọng mà
Gandhi gắn cho nó. Ông có lý khi nói: việc bảo vệ con bò,
theo nghĩa mà ông gán cho nó, “là món quà của Ấn Độ giáo
dành cho thế giới.” Bởi vì, đối với lời răn của Phúc Âm
“Hãy yêu thương người lân cận như chính mình”, Gandhi
bổ sung: “Tất cả những gì đang sống đều là người lân cận
của anh.”
Hệ thống đẳng cấp (Varna Dharma) có lẽ còn khó chấp
nhận hơn đối với một trí tuệ châu Âu hiện đại. Tôi không
dám chắc rằng có thể khiến nó được chấp nhận bằng cách
trình bày quan điểm của Gandhi — và cũng không có tham
vọng ấy. Nhưng lời giải thích của ông cho thấy niềm tin này
không xuất phát từ tư tưởng kiêu ngạo hay khát vọng quyền
lực, mà từ ý niệm về bổn phận gắn với vị trí được giao phó
cho mỗi người.
“Tôi tin rằng luật di truyền là vĩnh cửu và mọi nỗ lực
thay đổi nó đều dẫn đến hỗn loạn tuyệt đối… Varnashrama
vốn có trong bản chất con người và Ấn Độ giáo chỉ đơn
giản hệ thống hóa nó thành một khoa học…”
30

