Page 27 - 12
P. 27
CHƯƠNG I
Shastra (Kinh điển Hindu) cổ xưa nhất, nếu chúng không
thuyết phục được lý trí của tôi…”
Điều cốt yếu: Gandhi không công nhận, cũng không
cho phép Ấn Độ giáo bất kỳ tính độc tôn nào:
“Tôi không tin vào thần tính độc nhất của kinh Vệ Đà.
Tôi tin rằng Kinh Thánh, Kinh Koran và Zend-Avesta cũng
được thần linh soi dẫn như kinh Vệ Đà… Ấn Độ giáo không
phải là một tôn giáo truyền giáo. Trong đó có chỗ cho sự
tôn thờ tất cả các vị tiên tri trên thế giới… Nó dạy mỗi người
hãy tôn thờ Thượng đế theo đức tin hay Dharma của riêng
mình; và như vậy, nó chung sống hòa bình với mọi tôn
giáo.”
Ông không hề nhắm mắt làm ngơ trước những sai lầm
và tệ nạn đã len lỏi vào Ấn Độ giáo qua nhiều thế kỷ và ông
thẳng thắn lên án chúng. Nhưng…
“… Tôi không thể diễn tả cảm xúc của mình dành cho
Ấn Độ giáo rõ ràng hơn tình cảm tôi dành cho người vợ. Bà
lay động tôi theo cách không người phụ nữ nào khác trên
thế giới có thể. Không phải là bà không có lỗi: tôi dám nói
rằng bà có nhiều lỗi hơn tôi thấy; nhưng cảm giác về một
mối liên kết không thể tách rời vẫn ở đó. Với Ấn Độ giáo
25

