Page 22 - 12
P. 22

CHƯƠNG I

                 Trong những năm trước, Gandhi tập trung vào các cải

            cách xã hội, chủ yếu quan tâm cải thiện điều kiện sống của
            người nông dân. Và gần như không ai để ý, ông đã thực hiện

            —  trong  các  cuộc  biến  động  nông  nghiệp  năm  1918  tại

            Kaira (Gujarat) và Champaran (Behar) — cuộc thử nghiệm
            thắng lợi một thứ vũ khí đáng gờm, mà ông sẽ sớm áp dụng

            vào các cuộc đấu tranh dân tộc: Kháng cự bất bạo động,
            đặc trưng của ông, về sau được ông đặt tên là Satyagraha.


                 Tuy nhiên, cho đến năm 1919, ông vẫn đứng ở hàng

            thứ hai, có phần tách biệt với phong trào dân tộc Ấn. Những
            thành phần tiên tiến, tập hợp từ năm 1916 dưới sự khởi

            xướng của bà Annie Besant (người nhanh chóng bị vượt
            qua),  lúc  ấy  đã  công  nhận  nhà  lãnh  đạo  Hindu  vĩ  đại

            Lokamanya Bal Gangadhar Tilak là người đứng đầu.

                 Tilak — một con người với nghị lực phi thường, hội tụ

            trí tuệ, ý chí và bản lĩnh sắt đá; một bộ óc lớn hơn cả Gandhi,
            được nuôi dưỡng bền chặt bằng nền văn hóa Á Đông lâu

            đời; một học giả uyên bác, một nhà toán học, đã hy sinh tất

            cả  khát  vọng  thiên  tài  để  phụng  sự Tổ  quốc.  Cũng  như
            Gandhi, ông không màng danh lợi, chỉ mong lý tưởng chiến

            thắng để có thể lui về đời nghiên cứu.




                                          20
   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27