Page 33 - 12
P. 33
CHƯƠNG I
Nhưng Gandhi giới hạn các tầng lớp chỉ còn bốn: Bà-
la-môn (trí thức, tinh thần), Kshatriya (quân sự, chính trị),
Vaishya (thương mại) và Shudra (lao động). Ông không
thừa nhận bất kỳ quan hệ thượng đẳng hay hạ đẳng nào giữa
chúng. Đó chỉ là những thiên hướng khác nhau, không hơn,
không kém: là bổn phận, chứ không phải đặc quyền.
“Trái ngược với tinh thần Ấn Độ giáo là việc một người
tự cho mình địa vị cao hơn, hay gán cho người khác địa vị
thấp kém hơn. Tất cả đều sinh ra để phụng sự công trình
sáng tạo của Chúa: người Bà-la-môn bằng tri thức, người
Kshatriya bằng sức mạnh bảo vệ, người Vaishya bằng tài
năng thương mại, người Shudra bằng lao động chân tay.
Điều đó không có nghĩa người Bà-la-môn được miễn lao
động, mà chỉ là họ phù hợp hơn với việc học; cũng không
có nghĩa người Shudra không thể tiếp thu tri thức, mà chỉ
là họ sẽ phụng sự tốt hơn bằng thể chất và họ không cần
ghen tị với chức năng của kẻ khác. Một Bà-la-môn nào tự
cho mình là ưu việt vì tri thức, thì chính vì thế sẽ bị tước bỏ
địa vị, vì tri thức thật sự không thể đi cùng kiêu ngạo… Hệ
thống đẳng cấp tồn tại là để tiết kiệm năng lượng xã hội và
để rèn luyện sự tự chế lành mạnh thông qua ý chí…”
31

