Page 14 - 18_2
P. 14
I. DƯỚI GÓT CHÂN
dự trữ quý giá: hai ổ bánh mì trong lò, một miếng
bít-tết sống, nửa cái giăm bông. Tôi ghi lại chi tiết
bởi vì chính nguồn dự trữ này đã nuôi sống chúng
tôi suốt hai tuần sau đó. Dưới kệ còn có bia chai,
hai túi đậu haricot vài cây xà lách héo; trong tủ
chén có gần một tá rượu vang đỏ Burgundy, súp
hộp, cá hồi hộp, cùng hai hộp bánh quy.
Chúng tôi ngồi trong căn bếp liền kề, trong
bóng tối – vì không dám thắp đèn – ăn bánh mì với
thịt muối và uống chung một chai bia. Cha xứ, vốn
nhút nhát và bồn chồn, lúc này lạ thay lại muốn tiếp
tục đi. Tôi đang cố thuyết phục ông ăn uống để giữ
sức thì tai họa ập đến.
– Chắc hẳn chưa đến nửa đêm, – tôi nói. Ngay
sau đó, một luồng sáng xanh lục chói lòa lóe lên,
khiến mọi vật trong bếp hiện rõ trong sắc xanh và
đen, rồi tắt phụt. Tiếp đó là một tiếng nổ long trời
lở đất – kinh hoàng nhất mà tôi từng nghe trong
13

