Page 19 - 18_2
P. 19

I.     DƯỚI GÓT CHÂN

            bầu dục nhạt nhòa—cùng cổ áo và cổ tay áo của

            ông. Bên ngoài bắt đầu vang lên tiếng nện búa, kế

            đó là một tiếng hú dữ dội; sau một khoảng lặng lại

            nổi  lên  một  tiếng  rít  như  tiếng  máy.  Những  âm

            thanh khó gọi tên ấy thỉnh thoảng lại tiếp diễn và

            dường như mỗi lúc một dày hơn theo thời gian. Kế

            đến là nhịp thình thịch và những chấn động làm

            mọi thứ quanh ta rung chuyển: lọ lọc trong phòng

            đựng thức ăn leng keng, dịch chuyển. Có lúc ánh

            sáng bị che khuất, miệng vào bếp bỗng tối sầm.

            Chúng tôi hẳn đã co ro ở đó—im phăng phắc, run

            rẩy—trong nhiều giờ, cho đến khi sự chú ý mệt mỏi

            cũng lụi tàn…


                 Cuối  cùng,  tôi  choàng  tỉnh  và  thấy  đói  khát

            khủng khiếp; cơn đói cồn cào thúc tôi phải hành

            động. Tôi nói với cha xứ rằng mình sẽ đi kiếm thức

            ăn, rồi lần mò về phía phòng chứa. Cha xứ không

            đáp, nhưng khi tôi bắt đầu ăn, chỉ một tiếng động




                                          18
   14   15   16   17   18   19   20