Page 15 - 18_2
P. 15
I. DƯỚI GÓT CHÂN
đời. Gần như tức khắc, một tiếng động trầm đục
vang lên sau lưng, rồi tiếng kính vỡ loảng xoảng,
gạch ngói sụp đổ, vữa trần mưa rào xuống đầu
chúng tôi. Tôi bị hất văng, đầu đập mạnh xuống
sàn, choáng váng bất tỉnh.
Cha xứ kể lại rằng khi tôi tỉnh lại, chúng tôi lại
chìm trong bóng tối. Ông đang vẩy nước lên mặt
tôi, vầng trán ông ướt đẫm máu từ một vết cắt. Một
lúc lâu, tôi không thể nhớ nổi chuyện gì vừa xảy ra,
mãi dần dần ký ức mới trở lại. Thái dương tôi đau
nhói, sưng bầm.
– Ngài đỡ hơn chưa? – cha xứ thì thầm.
Cuối cùng tôi gượng ngồi dậy.
– Đừng nhúc nhích, – ông cảnh báo. – Sàn nhà
đầy mảnh sành. Anh không thể cử động mà không
gây tiếng động và tôi e rằng chúng đang ở bên
ngoài.
14

