Page 16 - 18_2
P. 16

I.     DƯỚI GÓT CHÂN

                   Chúng tôi ngồi bất động đến nỗi gần như không

               nghe thấy cả hơi thở của nhau. Không gian tĩnh

               lặng  đến  nghẹt  thở,  rồi  bất  chợt,  một  mảng  vữa

               trượt xuống, gây tiếng ầm ì. Ngay sau đó, bên ngoài

               rất  gần,  vang  lên  tiếng  lạch  cạch  kim  loại  ngắt

               quãng.


                   – Kia kìa! – cha xứ thốt lên.


                   – Phải, – tôi đáp. – Nhưng đó là cái gì?


                   – Một người Sao Hỏa! – ông kêu lên.


                   Tôi lắng nghe kỹ.


                   – Không giống Tia Nhiệt, – tôi nói, thoáng nghĩ

               rằng có lẽ một trong những cỗ máy khổng lồ đã va

               phải ngôi nhà, giống như tôi từng thấy một cỗ máy

               loạng  choạng  đâm  vào  tháp  chuông  nhà  thờ

               Shepperton.


                   Tình cảnh kỳ lạ ấy giam chặt chúng tôi suốt ba,

               bốn giờ cho đến khi bình minh. Ánh sáng không


                                             15
   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20