Page 67 - 14
P. 67

CHƯƠNG  I.  KHI  ĐỨC  ĐANG  THẮNG  THẾ  TRONG  CHIẾN
               TRANH
               và hoàn thiện bộ máy tổ chức. Thực tế, ý tưởng
               hoạt động độc lập với hạm đội Đồng minh hoàn
               toàn không nên được xem xét.
                   Ngược lại, cũng có người ở Mỹ cho rằng việc
               triển khai bất kỳ phần nào của hạm đội đến vùng
               biển châu Âu là thiếu khôn ngoan, vì lo ngại những
               mối đe dọa có thể xảy ra với bờ biển của chính
               chúng ta. Có lý do để tin rằng Đức sẽ gửi tàu ngầm
               đến Tây Đại Tây Dương, nơi chúng có thể tấn công
               tàu buôn của chúng ta và thậm chí pháo kích các
               cảng của Mỹ. Tôi đã chỉ ra rằng Đức sở hữu tàu
               ngầm có thể thực hiện hành trình dài như vậy, và
               vào tháng 4 và tháng 5 năm 1917, tình thế chiến
               lược yêu cầu một động thái như thế.
                   Như tôi đã đề cập, yếu tố then chốt trong phòng
               thủ chống tàu ngầm chính là tàu khu trục. Cách duy
               nhất mà Hoa Kỳ có thể hỗ trợ ngay lập tức và hiệu
               quả cho hải quân Đồng minh là gửi toàn bộ hạm
               đội tàu khu trục và tất cả tàu chiến hạng nhẹ của
               chúng ta sang châu Âu ngay lập tức. Vì vậy, Đức
               đã sử dụng mọi chiến thuật có thể để giữ lực lượng
               tàu khu trục của chúng ta ở lại phía bên này Đại
               Tây Dương.

                   Một động thái như vậy chắc chắn sẽ làm chấn
               động dân chúng Mỹ vốn yêu chuộng hòa bình và
               thúc đẩy áp lực công chúng đòi hỏi sự bảo vệ. Điều
               này có thể khiến chính phủ của chúng ta buộc phải
               giữ lại tất cả các tàu chống tàu ngầm trong vùng


                                             65
   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72