Page 33 - 14
P. 33

CHƯƠNG  I.  KHI  ĐỨC  ĐANG  THẮNG  THẾ  TRONG  CHIẾN
               TRANH
               quốc gia đó với thế giới bên ngoài và với các đồng
               minh, đồng thời cắt đứt các tuyến liên lạc của kẻ
               thù. Nó cho phép quốc gia thống trị trên biển tiếp
               cận tài nguyên từ khắp nơi trên thế giới—cung cấp
               lương thực cho dân thường, nguyên liệu thô cho
               sản xuất, vũ khí cho quân đội—và duy trì hoạt động
               thương mại, yếu tố cốt lõi của nền kinh tế.
                   Hơn nữa, kiểm soát biển còn giúp quốc gia đó
               triển khai quân đội đến bất kỳ mặt trận nào khi cần
               thiết. Khi sức mạnh hải quân mang lại tất cả những
               lợi ích này, nó cũng đồng thời tước đi những lợi thế
               tương tự của kẻ thù.
                   Yếu tố chiến lược quan trọng thứ hai của sức
               mạnh hải quân là khả năng phong tỏa. Nếu kẻ thù
               phụ thuộc vào thế giới bên ngoài để duy trì nền
               nông nghiệp và công nghiệp, thì kiểm soát biển có
               thể biến quốc gia đó thành một pháo đài bị cô lập,
               và sớm  muộn cũng buộc phải đầu hàng vô điều
               kiện. Phong tỏa không rầm rộ, không phô trương,
               nhưng nó hoạt động với sự tàn khốc không khác gì
               cái chết.

                   Sự  thật  này  đã  quá  rõ  ràng,  nhưng  tôi  nhấn
               mạnh ở đây để làm nổi bật một thực tế ít được chú
               ý hơn. Trong suốt cuộc chiến, báo chí luôn khẳng
               định rằng hạm đội Anh kiểm soát biển cả. Chính
               điều này là lý do khiến các nhà sử học tin tưởng
               rằng nước Anh không thể bị đánh bại.




                                             31
   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38