Page 31 - 14
P. 31

CHƯƠNG  I.  KHI  ĐỨC  ĐANG  THẮNG  THẾ  TRONG  CHIẾN
               TRANH
               từng  tin  rằng  mình  đã  thoát  khỏi  mọi  nỗi  lo  về
               lương thực. Một năm trước, họ nghĩ rằng có thể sử
               dụng nguồn cung cấp từ khắp thế giới để chống lại
               sản lượng nông nghiệp của Đức. Nhưng hôm nay,
               nước Anh thấy mình rơi vào một tình thế chưa từng
               có trong lịch sử. Nguồn lương thực từ nước ngoài
               của họ đang ngày càng thu hẹp do cuộc phong tỏa
               mà tàu ngầm của chúng ta đang thực hiện với hiệu
               quả ngày càng lớn quanh nước Anh. Chúng ta đã
               suy tính, chúng ta đã hành động. Và tin chắc vào
               kết quả, chúng ta sẽ không để bất kỳ ai hay bất kỳ
               điều gì tước đi chiến thắng này."
                   Những tuyên bố này giờ đây nghe như những
               trang sử cũ, nhưng thực tế, chúng đã được đưa ra
               vào  tháng  Hai  năm  1917.  Khi  đó,  người  Mỹ  và
               người Anh đọc chúng với một nụ cười khinh miệt;
               những lời này dường như chỉ là những tuyên bố
               khoa trương kiểu Đức mà chiến tranh đã khiến họ
               quá  quen  thuộc—những  lời  huênh  hoang  rỗng
               tuếch nhằm vực dậy tinh thần đang suy giảm của
               dân chúng Đức. Ý nghĩ rằng Hoàng đế Wilhelm II
               và các cố vấn của ông thực sự tin vào những điều
               như vậy bị xem là điều lố bịch.
                   Tuy nhiên, không chỉ họ tin vào những gì mình
               nói, mà như đã phân tích, họ còn có mọi lý do để
               tin vào điều đó. Wilhelm II và các cộng sự của ông
               đã tính toán rằng cuộc chiến sẽ kết thúc vào khoảng
               ngày 1 tháng Bảy hoặc 1 tháng Tám. Trong khi đó,



                                             29
   26   27   28   29   30   31   32   33   34   35   36