Page 33 - 16
P. 33
PHẦN I. CHƯƠNG I – TẠI NHÀ CỤ JOLYON
– Tôi lấy làm lạ tại sao Jolyon lại cho phép cuộc
đính hôn này – ông nói với dì Ann. – Họ bảo với
tôi rằng chúng chẳng có cơ hội cưới xin trong nhiều
năm nữa. Cậu Bosinney trẻ tuổi này… – (ông cố
tình nhấn mạnh âm tiết đầu, trái với cách phát âm
thông thường) – chẳng có gì cả. Khi Winifred cưới
Dartie, tôi đã bắt nó nộp từng đồng xu vào quỹ hôn
nhân – thật may – nếu không thì giờ chúng đã
chẳng còn gì!
Dì Ann ngẩng lên từ chiếc ghế nhung. Những
lọn tóc xoăn xám phủ trán bà, bất biến qua nhiều
thập kỷ, đã xóa nhòa mọi cảm giác về thời gian. Bà
không đáp, vì hiếm khi nói, giữ gìn giọng già nua
của mình. Nhưng đối với James – với một lương
tâm bất an – cái nhìn của bà đã đủ là một câu trả
lời.
– Phải đấy – ông lẩm bẩm. – Tôi cũng chẳng
thể làm gì với chuyện Irene không có của hồi môn.
31

