Page 52 - 1
P. 52

CHƯƠNG 1

               quyết  định.”  William  H.  Russell,  dựa  trên  tiêu
               chuẩn châu Âu mà ông quen thuộc từ kinh nghiệm
               trong chiến tranh Crimea, đã mô tả tình trạng tồi tệ
               của lính Liên bang trong các trại gần Washington.
               Ông  ước  tính  lực  lượng  có  thể  tham  chiến  chỉ
               khoảng 30.000 người và nhận xét:

                   “Tôi  phản  đối  thói  khoe  khoang  quốc  gia,
               nhưng tôi thực sự tin rằng 10.000 lính chính quy
               Anh (sau đó có vẻ như ông phải nhắc đến đồng
               minh của Anh) hoặc 12.000 lính Pháp, với đủ pháo
               binh và kỵ binh dưới sự chỉ huy của các tướng lĩnh
               có năng lực, không chỉ dễ dàng đẩy lùi quân đội
               này  mà  còn  có  thể  tấn  công  họ  và  tiến  vào
               Washington bất cứ khi nào họ muốn.”
                   Lời  kêu  gọi  “Tiến  về  Richmond”  vang  lên
               không ngừng bên tai Tổng thống cho đến khi ông
               chấp  nhận  quan  điểm  rằng  quân  Liên  bang  phải
               sớm giao chiến tại miền Đông Virginia. Một chiến
               thắng sẽ củng cố tinh thần đoàn kết đã duy trì kể từ
               khi pháo kích Pháo đài Sumter; đó cũng sẽ là tín
               hiệu cho một cuộc chiến ngắn hạn. Khi có triển
               vọng về một cuộc chiến ngắn, lòng yêu nước sẽ tiếp
               tục ở mức cao và những bất đồng có thể dẫn đến sự
               xuất hiện của một đảng đối lập sẽ không phát sinh.
               Hơn nữa, sự ủng hộ của châu Âu sẽ được duy trì.

                   Hiện tại, châu Âu vẫn đồng tình với tuyên bố
               của Tổng thống về quyền lực quốc gia, nhưng cũng
               nên để họ thấy rằng chính phủ Hoa Kỳ—nơi họ cử


                   51
   47   48   49   50   51   52   53   54   55   56   57