Page 47 - 1
P. 47

CHƯƠNG 1

                 Ngược lại, Davis ban đầu tỏ ra vượt trội về khả
            năng quản lý so với Lincoln. Được đào tạo tại West
            Point, từng phục vụ trong quân đội tại Mexico và
            điều hành hiệu quả Bộ Chiến tranh trong bốn năm,
            Davis rất quen thuộc với các chi tiết quân sự mà
            Lincoln phải vất vả học hỏi từ đầu.

                 Lee, với tư cách là chỉ huy lực lượng Virginia,
            đã  hỗ  trợ  đắc  lực  cho  Thống  đốc  ở  Richmond,
            thành phố sẽ trở thành điểm quân sự quan trọng
            nhất của Liên minh miền Nam. Nhưng, cũng như
            nhiều người khác ở cả hai phe, ông đã đánh giá quá
            cao sức mạnh của đối thủ, nghĩ rằng quân đội miền
            Bắc sở hữu vũ khí vượt trội hơn nhiều.
                 Khi  xem  xét  các  thư  từ  mật  giữa  Liên  minh
            miền Bắc và miền Nam trong khoảng thời gian từ
            trận pháo kích Pháo đài Sumter đến trận Bull Run,
            ta nhận thấy cả hai bên đều chưa sẵn sàng cho chiến
            tranh và tình hình quân sự ở Hoa Kỳ hoàn toàn khác
            biệt so với châu Âu.
                 Năm 1870, Bộ trưởng Chiến tranh Pháp tuyên
            bố trước Hoàng đế và Quốc hội rằng Pháp đã “sẵn
            sàng hơn cả mong đợi” và nếu chiến tranh kéo dài

            hai năm, họ cũng “không thiếu một chiếc cúc giày
            nào.”
                 Trong vòng mười ngày, ông đã huy động gần
            200.000 binh sĩ cùng đại bác, ngựa và quân nhu đến
            biên giới bằng đường sắt. Trong khi đó, Bismarck
            hỏi Moltke: “Cơ hội chiến thắng của chúng ta thế


                 46
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52