Page 49 - 1
P. 49

CHƯƠNG 1

                 Ông  tuyên  bố:  “Chúng  ta  tin  rằng  lý  do  của
            chúng ta là chính nghĩa và thiêng liêng… Tất cả
            những gì chúng ta yêu cầu là được yên ổn; rằng
            những kẻ chưa bao giờ có quyền lực đối với chúng
            ta thì giờ đây cũng không nên dùng vũ lực để khuất
            phục chúng ta. Điều này chúng ta quyết tâm và phải
            quyết tâm, chống lại bằng mọi giá.”

                 Davis, với tư cách là Tổng thống, buộc phải xử
            lý tình hình một cách tốt nhất dù trong lòng ông
            vẫn đầy lo ngại. Ông vốn phản đối chiến tranh và
            mong  muốn  đồng  bào  miền  Nam  của  mình  bớt
            nóng vội hơn.
                 Cuối tháng 6 tại Richmond, bà Chesnut có cuộc
            trò chuyện kéo dài gần một giờ với ông và nhận
            thấy trong giọng nói của ông luôn ẩn chứa “một nỗi
            buồn man mác.” “Ông không hề lạc quan.” Davis
            dự đoán cuộc chiến sẽ kéo dài.
                 Ông  bật  cười  trước  lời  khoác  lác  rằng  “mỗi
            người miền Nam bằng ba người Yankee.” Davis
            nói: “Chỉ có kẻ ngu ngốc mới nghi ngờ lòng can
            đảm của người Yankee hay sự sẵn sàng chiến đấu
            của họ khi họ thấy cần thiết.”

                 Tổng thống Lincoln trong thông điệp ngày 4
            tháng  7  gửi  Quốc  hội  nói  rằng  Liên  minh  miền
            Nam “buộc đất nước phải đối mặt với sự lựa chọn
            rõ ràng: ‘chia cắt ngay lập tức hoặc đổ máu.’ Với
            nỗi tiếc nuối sâu sắc nhất, cơ quan hành pháp nhận
            thấy rằng nhiệm vụ sử dụng sức mạnh quân sự để


                 48
   44   45   46   47   48   49   50   51   52   53   54