Page 9 - 13
P. 9
CHƯƠNG 1
có một “sảnh trước,” một “sảnh bên,” và đôi khi cả
một “sảnh sau.”
Từ “sảnh trước” mở ra ba căn phòng: “phòng
khách,” “phòng sinh hoạt chung,” và “thư viện.”
Và thư viện thực sự xứng đáng với cái tên của nó
bởi bằng cách nào đó, họ vẫn mua sách. Thông
thường, cả gia đình dành nhiều thời gian trong thư
viện hơn là ở “phòng sinh hoạt chung,” còn khi có
khách đến thăm chính thức, họ sẽ được tiếp trong
“phòng khách” một nơi bóng loáng nhưng không
mấy dễ chịu. Những chiếc ghế và sofa trong
“phòng khách” lúc nào cũng trông như mới, bởi
chúng gần như chẳng bao giờ được sử dụng. Với
tần suất sử dụng ít ỏi như vậy, có lẽ chúng có thể
tồn tại đến cả ngàn năm.
Trên tầng là các phòng ngủ: “phòng của cha
mẹ” rộng nhất, một phòng nhỏ hơn dành cho một
hoặc hai người con trai và một phòng khác dành
cho một hoặc hai người con gái. Mỗi phòng đều có
một chiếc giường đôi, một “chậu rửa mặt,” một “tủ
ngăn kéo,” một tủ quần áo, một bàn nhỏ, một ghế
bập bênh và thường có một hoặc hai chiếc ghế từ
tầng dưới được đưa lên chưa đủ hỏng để cần sửa
chữa nhưng cũng không còn xứng đáng đặt ở
phòng khách. Luôn có một “phòng dành cho
khách” (thường cũng là nơi đặt máy may) và đến
những năm 1870, nhu cầu về phòng tắm ngày càng
trở nên rõ rệt. Vì vậy, các kiến trúc sư bắt đầu thiết
8

