Page 10 - 13
P. 10
CHƯƠNG 1
kế phòng tắm trong những ngôi nhà mới, còn
những căn nhà cũ thì dỡ bỏ một vài chiếc tủ để lấy
chỗ xây phòng tắm, đặt một nồi hơi bên cạnh bếp
và theo đuổi một tiêu chuẩn sạch sẽ mới mỗi nhà
với một phòng tắm riêng. Chính vào thời điểm này,
những câu chuyện đùa muôn thuở về thợ sửa ống
nước bắt đầu xuất hiện.
Phía sau nhà, trên tầng hai, có một căn phòng
nhỏ đơn sơ gọi là “phòng của cô hầu,” còn trong
chuồng ngựa, ngay sát kho cỏ khô, có một phòng
khác gọi là “phòng của người làm công.” Xây dựng
cả nhà và chuồng ngựa tốn khoảng bảy đến tám
nghìn đô la và những ai có đủ tiền đầu tư vào những
tiện nghi như vậy được xem là giàu có. Người hầu
sống trong “phòng cô gái” nhận mức lương hai đô
la một tuần, sau đó tăng lên hai đô rưỡi, rồi cuối
cùng là ba đô. Họ thường là người Ireland, Đức
hoặc đôi khi Scandinavia, nhưng hiếm khi là người
bản địa trừ khi cô ấy là người da màu. Người đàn
ông hoặc chàng trai sống trong chuồng ngựa cũng
nhận mức lương tương tự và đôi khi anh ta cũng là
một người mới nhập cư, nhưng phần lớn là người
da màu.
Vào những sáng đẹp trời, ngay khi mặt trời vừa
lên, những con hẻm phía sau chuồng ngựa bỗng trở
nên nhộn nhịp; tiếng cười nói rộn ràng vang vọng
khắp con đường đầy bụi, xen lẫn tiếng lách cách
của những chiếc lược chải lông ngựa đập vào hàng
9

