Page 14 - 13
P. 14
CHƯƠNG 1
trước đặc biệt là nếu ly rượu punch vừa rồi hợp
khẩu vị. Mà ly nào chẳng hợp! Khi buổi chiều dần
buông, người đi bộ có thể thấy những đôi găng tay
da chanh bó sát vung vẩy đầy phấn khích, trong khi
những mẩu hát rời rạc vang lên phía sau những cỗ
xe lăn bánh trên đường.
Tục "Open House" ấy thật vui, nhưng nay đã
mất, như những chuyến dã ngoại suốt ngày trong
rừng và như một trong những phong tục đẹp nhất
từng có những buổi serenade. Khi một cô gái xinh
xắn đến chơi trong thị trấn, chẳng bao lâu sau cô sẽ
nhận được một màn serenade, dù thật ra chẳng cần
lý do gì để tổ chức một buổi như vậy. Vào những
đêm hè, các chàng trai sẽ kéo cả một dàn nhạc đến
dưới cửa sổ một cô gái đẹp hoặc có khi là của cha
cô ấy, hoặc của một bà cô già ốm yếu nào đó rồi
sáo, hạc, vĩ cầm, cello, cornet và contrabass sẽ thả
lên bầu trời dịu dàng những giai điệu như "You'll
Remember Me," "I Dreamt That I Dwelt in Marble
Halls," "Silver Threads Among the Gold,"
"Kathleen Mavourneen," hay "The Soldier’s
Farewell."
Họ còn có nhiều nhạc phẩm khác, bởi đó là thời
kỳ của "Olivette," "La Mascotte," "The Chimes of
Normandy," "Giroflé-Girofla" và "Fra Diavolo."
Thậm chí, đó còn là thời kỳ của "H.M.S. Pinafore,"
"The Pirates of Penzance" và "Patience." Và vở
"Patience" quả thực rất cần thiết cho thị trấn này,
13

