Page 41 - 14
P. 41
CHƯƠNG I. KHI ĐỨC ĐANG THẮNG THẾ TRONG CHIẾN
TRANH
gian, bởi trên đường đi, như bản đồ các vụ đánh
chìm cho thấy, các U-boat thường tiêu diệt được
một số tàu trước khi đến khu vực săn mồi ưa thích
của chúng.
Tuy nhiên, vẫn còn một con đường ngắn hơn
để U-boat tiếp cận khu vực này. Và ở đây, tôi muốn
chỉnh lại một hiểu lầm phổ biến. Trong suốt chiến
tranh, báo chí thường xuyên đưa tin về hàng rào
phong tỏa trên Eo biển Manche, kéo dài từ Dover
đến Calais, khiến nhiều người tin rằng nó đã chặn
đứng được U-boat. Đáng tiếc, thực tế không phải
vậy.
Các tàu nổi Đồng minh có thể tự do vận chuyển
quân đội và hàng hóa qua đoạn biển hẹp này gần
như không gặp trở ngại. Nhưng các bãi mìn, lưới
và những chướng ngại vật khác được thiết kế để
cản tàu ngầm lại không hiệu quả như mong đợi. Hải
quân Anh vào năm 1914 gần như không có nhiều
kiến thức về mìn; họ từ lâu đã coi đó là "vũ khí của
kẻ yếu", nên cũng không có gì bất ngờ khi hàng rào
mìn tại Eo biển Manche thất bại.
Phần lớn rào chắn đã bị thủy triều mạnh và bão
cuốn trôi, trong khi nhiều quả mìn trở nên vô dụng
do hàu và các sinh vật biển bám vào. Đến năm
1918, Đô đốc Sir Roger Keyes đã cải tạo lại hệ
thống phong tỏa này bằng một loại mìn mới, biến
nó thành một rào cản thực sự hiệu quả. Nhưng vào
mùa xuân năm 1917, U-boat vẫn dễ dàng lách qua
39

