Page 25 - 14
P. 25
CHƯƠNG I. KHI ĐỨC ĐANG THẮNG THẾ TRONG CHIẾN
TRANH
vùng quê và nhiều địa điểm khác, và ấn tượng sâu
sắc nhất mà tôi giữ lại về con người phi thường này
chính là tinh thần lạc quan không thể lay chuyển.
Tôi hình dung Thủ tướng Anh như một con
người sôi nổi, tràn đầy nhiệt huyết, luôn cười đùa,
hóm hỉnh, thường xuyên pha trò và trêu chọc người
khác. Ngay cả trong thời khắc khủng hoảng—có lẽ
là giai đoạn đen tối nhất trong lịch sử nước Anh—
ông vẫn không hề bộc lộ dấu hiệu bi quan. Khuôn
mặt ông, với làn da tươi sáng như của một thiếu nữ,
chưa từng lộ vẻ lo âu; đôi mắt ông luôn ánh lên
niềm vui, không hề vương chút u ám nào.
Đó là một hình ảnh mà tôi sẽ không bao giờ
quên—một con người gánh vác vận mệnh của cả
Đế quốc trên đôi vai mình, nhưng dường như từ
chối thừa nhận, thậm chí ngay cả với chính bản
thân, những hiểm nguy đang bủa vây. Ông dồn toàn
bộ năng lượng để vực dậy tinh thần quốc dân, và
ngay cả trong những cuộc gặp gỡ riêng tư với các
cộng sự, dù ở thời điểm cam go nhất, ông vẫn dành
thời gian kể chuyện cười, hồi tưởng những giai
thoại thú vị trong sự nghiệp chính trị, trêu chọc
những sai lầm của đối thủ, và lái câu chuyện ra xa
hàng nghìn dặm khỏi Mặt trận phía Tây hay mối đe
dọa từ tàu ngầm Đức.
Đó là một trong những minh chứng truyền cảm
hứng nhất về khả năng tự chủ mà tôi từng chứng
kiến. Thực tế, chỉ có một trường hợp trong lịch sử
23

