Page 23 - 14
P. 23

CHƯƠNG  I.  KHI  ĐỨC  ĐANG  THẮNG  THẾ  TRONG  CHIẾN
               TRANH
               ngầm luôn ám ảnh trong tâm trí tôi. Tôi không thể
               nghĩ gì khác ngoài số lượng tàu thuyền mà chúng
               đang đánh chìm. Khi đó, chắc chắn mọi thứ đều
               cho thấy chúng tôi sẽ thua cuộc chiến."
                   Một trong những người nhận thức rõ ràng nhất
               về tình hình lúc bấy giờ chính là Nhà Vua. Lần đầu
               tiên tôi gặp ngài là ở tiền sảnh Nhà thờ St. Paul vào
               tháng Tư năm 1917, khi người dân Anh tổ chức lễ
               tạ ơn để kỷ niệm việc Hoa Kỳ tham gia cuộc chiến.
               Giống như trong những lần gặp gỡ sau này, Nhà
               Vua để lại ấn tượng trong tôi như một quý ông Anh
               giản dị, lịch thiệp và chân thành.
                   Ngài mặc quân phục màu kaki, không khác gì
               bất kỳ sĩ quan Anh nào khác, và phong thái vô cùng
               nồng hậu, chân thành, thậm chí rất gần gũi. "Tôi rất
               vui khi được gặp ngài trong một dịp như thế này,"
               Nhà Vua nói, nhắc đến buổi lễ tưởng niệm chung
               Anh - Mỹ. "Tôi cũng rất vui khi được chào đón một
               đô đốc Mỹ với sứ mệnh như của ngài. Và tôi chúc
               ngài mọi thành công."

                   Dịp đó, chúng tôi không có nhiều thời gian để
               thảo luận về chiến dịch tàu ngầm, nhưng vài ngày
               sau,  tôi  được  mời  ở  lại  qua  đêm  tại  Lâu  đài
               Windsor.
                   Nhà Vua, khi ở trong chính cung điện của mình,
               lại càng thể hiện sự thân thiện và nồng hậu hơn so
               với lần gặp đầu tiên. Sau bữa tối, chúng tôi chuyển




                                             21
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28