Page 14 - 14
P. 14
CHƯƠNG I. KHI ĐỨC ĐANG THẮNG THẾ TRONG CHIẾN
TRANH
cho báo chí – đã hé lộ một sự thật đáng kinh ngạc:
nếu không thể ngăn chặn sự tàn phá khủng khiếp
của các tàu buôn Anh lúc bấy giờ, Đế quốc Anh sẽ
buộc phải đầu hàng vô điều kiện chỉ trong vòng vài
tháng.
Vào ngày tôi đến London, tôi có buổi gặp đầu
tiên với Đô đốc Jellicoe, người khi đó đang giữ
chức Tư lệnh Hải quân (First Sea Lord).
Tôi và Đô đốc Jellicoe không cần phải giới
thiệu. Tôi đã biết ông trong nhiều năm, và trong
một khoảng thời gian đáng kể, chúng tôi duy trì liên
lạc khá thường xuyên. Lần đầu tiên tôi gặp Jellicoe
là ở Trung Quốc vào năm 1901; khi đó, ông vẫn
còn là một thuyền trưởng nhưng đã được công nhận
là một trong những nhân vật triển vọng của Hải
quân Hoàng gia Anh. Ông là một chuyên gia về vũ
khí và pháo binh – một lĩnh vực mà tôi đặc biệt
quan tâm – và chính điểm chung này đã đưa chúng
tôi đến gần nhau, khiến chúng tôi trở thành bạn bè.
Từ lần đầu tiên quen biết, tôi đã ngưỡng mộ trí
tuệ và phẩm chất của Đô đốc, và cảm giác đó chưa
bao giờ thay đổi. Ông luôn là một người làm việc
không biết mệt mỏi, nhưng hơn cả một người lao
động cần mẫn, ông là một học giả uyên thâm về
mọi vấn đề liên quan đến tàu chiến và pháo binh.
Ông không chỉ sở hữu một trí tuệ tuyệt vời mà còn
có năng lực chỉ huy xuất sắc. Tôi đã từng gặp ông
trong chính ngôi nhà của mình, bên cạnh vợ con,
12

