Page 23 - 1
P. 23

CHƯƠNG 1

            của Liên minh miền Nam vẫn tiếp tục bắn phá, dù
            với tần suất thưa thớt hơn.

                 Sáng sớm ngày thứ Bảy, ngày 13 tháng 4, cuộc
            bắn phá được nối lại. Binh sĩ trong pháo đài ăn nốt
            số gạo hỏng và thịt lợn muối cuối cùng, nhưng vẫn
            hăng hái làm nhiệm vụ. “Pháo đài Sumter khai hỏa
            sớm  và  quyết  liệt,  đặc  biệt  nhắm  vào  Pháo  đài
            Moultrie.” Ngay sau đó, đạn pháo từ Moultrie và
            các khẩu đội khác đã bắn cháy khu nhà của sĩ quan.
                 Lúc một giờ chiều, cột cờ bị bắn gãy và rơi
            xuống; lá cờ đã được kéo lên lại ngay sau đó, nhưng
            khói lửa dày đặc khiến quân đội Liên minh miền
            Nam tin rằng Anderson đang trong tình trạng nguy
            khốn. Một sĩ quan dưới lá cờ trắng được cử đến từ
            Cummings Point; ba sĩ quan khác từ thành phố do
            Beauregard cử đến. Các cuộc đàm phán diễn ra và
            dẫn đến các điều kiện danh dự.
                 Anderson báo cáo: “Tôi rời khỏi pháo đài vào
            chiều Chủ nhật, ngày 14, với lá cờ tung bay và tiếng
            trống vang dội, mang theo toàn bộ tài sản của đơn
            vị và cá nhân và chào lá cờ của mình bằng 50 phát
            đại bác.”

                 Trong trận chiến quan trọng này, không một ai
            ở cả hai phía thiệt mạng. So với những tài liệu quân
            sự được viết hai năm sau đó, sự thô sơ trong các
            báo cáo và thư từ đương thời mang một ý nghĩa
            nghiệt ngã. Chúng kể về những chàng trai chỉ mới
            đang  học  những  điều  cơ  bản  về  chiến  tranh—


                 22
   18   19   20   21   22   23   24   25   26   27   28