Page 25 - 1
P. 25

CHƯƠNG 1

            hứng từ đó sẽ không bao giờ có thể trả lời được
            những câu hỏi mà binh sĩ miền Bắc đặt ra cho binh
            sĩ miền Nam khi họ gặp nhau dưới lá cờ đình chiến
            hoặc trong những cuộc đùa cợt giữa quân đội Liên
            minh và Liên bang: "Ai đã bắt đầu cuộc chiến? Ai
            là người ra đòn đầu tiên? Ai là kẻ đã bắn phá Pháo
            đài Sumter?"

                 "Chỉ với một cử động của mình, Tổng thống đã
            khiến  cả  quốc  gia  sẵn  sàng  cầm  vũ  khí,"  Henry
            Adams  viết  vào  năm  1861  khi  ông  đang  ở
            Washington.  Ông  nhắc  đến Tuyên  ngôn  kêu  gọi
            75.000 tình nguyện viên, những người mà nhiệm
            vụ đầu tiên có thể là "tái chiếm các pháo đài, địa
            điểm và tài sản đã bị chiếm đoạt từ Liên bang."
            Lincoln đã viết tuyên ngôn này vào ngày Chủ nhật
            khi Anderson rời khỏi Sumter (14 tháng 4) và dựa
            trên Đạo luật ngày 28 tháng 2 năm 1795, ông kêu
            gọi số lượng dân quân đó từ 27 bang để trấn áp tại
            bảy bang trồng bông những thế lực vượt quá "khả
            năng xử lý thông thường của hệ thống tư pháp."
            Đồng thời, ông triệu tập Quốc hội họp phiên đặc
            biệt vào ngày 4 tháng 7.
                 Trong thông báo từ Bộ Chiến tranh gửi đến các
            thống đốc, thời gian phục vụ được ấn định là ba
            tháng. Tuy nhiên, điều này không phản ánh quan
            điểm của Tổng thống về thời gian kéo dài của cuộc
            chiến;  ông  chỉ  đơn  giản  tuân  thủ  Đạo  luật  năm
            1795, quy định rằng dân quân chỉ có thể phục vụ



                 24
   20   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30