Page 54 - 14
P. 54

CHƯƠNG  I.  KHI  ĐỨC  ĐANG  THẮNG  THẾ  TRONG  CHIẾN
            TRANH
            dọa từ tàu ngầm. Trước năm 1914, người ta chỉ kỳ
            vọng tàu khu trục đảm nhiệm một nhiệm vụ duy
            nhất trong chiến tranh: bảo vệ các tàu nổi lớn khỏi
            bị tấn công. Thế nhưng, chiến thuật chiến tranh tàu
            ngầm không giới hạn của Đức nhằm vào tàu buôn
            đã đặt lên vai tàu khu trục một trọng trách hoàn
            toàn mới. Vấn đề cốt lõi là số lượng tàu khu trục
            cần thiết cho nhiệm vụ này không hề tồn tại.
                 Bài toán nan giải này có thể được hiểu một cách
            đơn giản qua những con số. Như đã đề cập, tất cả
            đều quy về số lượng tàu khu trục. Vào tháng 4 năm
            1917, Hải quân Anh có khoảng 200 tàu khu trục
            đang hoạt động; nhiều chiếc đã cũ, và một số đã bị
            hao mòn nghiêm trọng sau ba năm phục vụ liên tục
            trong điều kiện khắc nghiệt. Bộ Hải quân Anh phải
            quyết định phân bổ số tàu này sao cho phục vụ hiệu
            quả nhất cho phe Đồng minh.
                 Yêu cầu quan trọng nhất là phải duy trì một
            hạm đội tối thiểu 100 tàu khu trục bên cạnh Grand
            Fleet, sẵn sàng tham chiến bất cứ lúc nào. Chính
            sách  hải  quân  của  Đức—giữ  hạm  đội  chiến  đấu
            trong cảng và từ chối giao chiến với Hải quân Đồng
            minh—đã tác động lớn đến chiến dịch chống tàu
            ngầm.  Chỉ  cần  có  khả  năng  xảy  ra  một  trận  hải
            chiến, Grand Fleet của Anh vẫn phải luôn sẵn sàng
            ứng phó. Điều này đòi hỏi một lực lượng tàu khu
            trục bảo vệ luôn túc trực.





                                          52
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59