Page 8 - 9
P. 8
II - Lời tựa thứ hai như một lời bào chữa
II - Lời tựa thứ hai như một lời bào chữa
Ý tưởng — hay đúng hơn, lời khuyên viết lách — đến từ
người bạn đáng kính của tôi: cha xứ Eligio Pellegrinotto, người
hiện trông coi sách của Đức ông Boccamazza, và cũng là người
tôi sẽ giao phó bản thảo này ngay khi nó hoàn thành, nếu quả thật
nó được hoàn thành.
Tôi viết những dòng này ngay tại đây, trong nhà thờ nhỏ đã
bị bỏ hoang, dưới ánh sáng leo lét từ chiếc đèn lồng treo tận mái
vòm. Tôi ngồi trong gian cung thánh, vốn dành cho người thủ
thư, ngăn cách bằng một hàng rào gỗ thấp, trong khi cha Eligio
đang thở phì phò với công việc mà ông đã anh dũng nhận lấy: cố
gắng lập chút trật tự trong mớ hỗn độn sách vở — một thứ Babel
đúng nghĩa. Tôi e rằng ông sẽ chẳng bao giờ làm xong.
Trước ông, chẳng ai thèm quan tâm đến nội dung thư viện,
thậm chí chỉ cần lướt mắt qua gáy sách cũng không. Người ta
mặc nhiên cho rằng hầu hết, nếu không nói là tất cả, đều viết về
các vấn đề tôn giáo. Thế mà giờ đây, niềm an ủi lớn nhất của
Pellegrinotto là phát hiện ra một sự đa dạng bất ngờ trong số sách
ấy. Nhưng vì được lôi ra từ chỗ này chỗ kia, rồi chất đống bừa
bãi, nên cảnh hỗn loạn thật khó tả. Nhiều “tình bạn” quái lạ đã
hình thành chỉ vì sách nằm cạnh nhau: cha Eligio kể rằng ông
phải rất vất vả mới tách nổi bộ ba tập Nghệ thuật yêu phụ nữ, một
tác phẩm phóng túng của Anton Muzio Porro (1571), ra khỏi
8

