Page 7 - 9
P. 7
I - Lời tựa thứ nhất
việc nhàn hạ: mỗi ngày lĩnh hai lira để đứng gác, hoặc chẳng cần
gác gì cả, chỉ cần chịu đựng mùi ẩm mốc và cũ kỹ của sách vài
giờ đồng hồ.
Vận may ấy cũng rơi xuống tôi. Và ngay từ ngày đầu tiên,
tôi đã coi thường sách vở đến thế — dù in hay chép tay, kể cả
những cuốn cổ nhất trong thư viện. Chính vì vậy mà đến nay tôi
sẽ chẳng bao giờ động bút viết, nếu như, như tôi đã nói, tôi không
thật sự thấy trường hợp của mình kỳ lạ, xứng đáng làm bài học
cho một độc giả hiếu kỳ nào đó, người biết đâu, rốt cục cũng hiện
thực hóa hy vọng xa xưa của linh hồn hiền từ Đức ông
Boccamazza, bước chân vào thư viện này, nơi tôi để lại bản thảo.
Với một điều kiện: không ai được mở ra trước năm mươi năm
sau cái chết thứ ba, cuối cùng và dứt khoát của tôi.
Bởi lẽ, hiện nay (và Chúa biết tôi đau đớn thế nào), tôi đã
chết. Vâng, hai lần rồi: lần thứ nhất do nhầm lẫn, còn lần thứ
hai… các bạn sẽ được nghe.
7

