Page 8 - 8
P. 8
CHƯƠNG I.
thôi cũng đủ khiến ông thấy mãn nguyện, bù đắp
cho những nhọc nhằn của mình.
Một tiếng bước chân vọng lại từ xa khiến ông
ngẩng đầu. Ông tưởng như nhận ra tiếng ấy: bước
chân nhanh nhẹn, thoăn thoắt như của một đứa trẻ,
như thiên thần vội vã mang đến tin vui cũng như
tin buồn. Xin vâng ý Chúa – chính Ngài gửi đến cả
ơn phúc lẫn tai ương. Nhưng lòng Efix bỗng run
lên và những ngón tay rám nứt, khô cằn cũng run
rẩy cùng những nhánh sậy ánh bạc dưới trăng, như
những sợi nước lung linh.
Rồi tiếng bước chân im bặt. Efix đứng bất
động, chờ đợi.
Trước mặt ông, trăng dần lên và âm vang của
buổi chiều báo hiệu ngày lao động đã khép lại:
tiếng cuốc kêu đều đặn, tiếng dế sớm rỉ rả vài tiếng
chim lạc loài, tiếng thở dài của lau sậy và tiếng
nước sông chảy mỗi lúc thêm trong trẻo. Trên hết,
8

