Page 21 - 8
P. 21

CHƯƠNG I.

                   Năm tháng qua đi. Giacinto lớn dần, mỗi dịp

               Phục sinh, Giáng sinh lại viết thư cho các dì. Khi

               thì cậu kể việc học, khi thì mong gia nhập hải quân,

               khi thì đã tìm được việc làm. Sau đó là tin cha qua

               đời, rồi mẹ cũng mất. Cuối cùng, cậu bày tỏ nguyện

               vọng sang Sardegna, sống với các dì, nếu tìm được

               việc. Công việc nhỏ bé ở Hải quan không làm cậu

               hài lòng: tầm thường, vất vả, bào mòn tuổi trẻ. Cậu

               khát khao đời lao động giản dị nhưng tự do. Bạn bè

               khuyên cậu sang đảo quê mẹ, thử vận may bằng

               công việc lương thiện.


                   Ba chị em bàn bạc. Càng bàn, càng bất đồng.


                   — Làm việc ư? — bà Ruth, điềm tĩnh nhất, nói.

               — Ngay cả dân làng còn chẳng kiếm sống nổi kia

               mà.



                   Bà Ester thì ủng hộ, còn bà Noemi, trẻ nhất, chỉ
               lạnh lùng mỉm cười chế nhạo:







                   21
   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25