Page 22 - 8
P. 22
CHƯƠNG I.
— Có lẽ hắn tưởng đến đây để làm ông chủ. Cứ
đến đi! Rồi ra sông mà giăng lưới…
— Chính nó viết rằng muốn làm việc, Noemi
à. Vậy thì nó sẽ làm: nó sẽ buôn bán như cha nó.
— Họ hàng nhà ta nào từng buôn trâu bò!
— Thời thế đổi rồi, Noemi! Giờ nhà buôn mới là
quý tộc. Em thấy Milese không? Hắn bảo: “Bây giờ
chính tôi mới là Nam tước Galte.”
Noemi bật cười, đôi mắt sâu thẳm lóe sáng lạnh
lùng và tiếng cười ấy làm Ester chùn bước hơn mọi
lời lẽ.
Ngày ngày, cái tên Giacinto vẫn vang lên khắp
nhà và ngay cả khi ba chị em im lặng, cậu dường
như vẫn hiện diện, như từ khi chào đời đến nay,
bóng dáng vô hình ấy lấp đầy sức sống cho ngôi
nhà đổ nát.
Efix không nhớ mình từng dự vào những cuộc
tranh cãi của các bà chủ. Ông không dám – vì họ
22

