Page 9 - 1.2
P. 9

THƯA CHÚA - NGÀI ĐI ĐÂU? – TẬP 2




                                       CHƯƠNG 39

                   Bác  Ursus  vừa  kéo  dây  buộc  đôi  bình  lấy  nước
               trong thùng chứa, vừa khe khẽ ngâm nga một khúc
               ca kỳ lạ từ xứ sở Lygii, đôi mắt tràn ngập niềm vui
               nhìn Lygia và Vinicius. Giữa những cây trắc bá trong
               vườn  nhà  ông  Linus,  họ  như  hai  pho  tượng  trắng
               muốt,  đẹp  rạng  ngời  trong  ánh  hoàng  hôn.  Không
               một  ngọn  gió  nào  làm  xao  động  tấm  áo  họ  khoác.
               Bóng chiều vàng tím  phủ lên thế  gian,  trong không
               gian thanh bình của buổi hoàng hôn, họ tay trong tay,
               trò chuyện cùng nhau.
                   Chàng Marcus, liệu có điều gì không hay xảy đến
               với chàng khi rời khỏi Antium mà không có sự đồng
               ý của Hoàng đế không? - Lygia khẽ hỏi, giọng nàng lo
               lắng.

                   Không đâu, nàng yêu quý của ta, - Vinicius đáp,
               giọng quả quyết. - Hoàng đế vừa tuyên bố rằng ngài
               sẽ  đóng  cửa  hai  ngày  liền  để  cùng  Terpnus  soạn
               những khúc ca mới. Những lúc như vậy, ngài chẳng
               còn  nhớ  đến  điều  gì  khác  ngoài  chính  mình.  Và  dù
               sao đi nữa, ngay cả Hoàng đế cũng chẳng có nghĩa lý
               gì khi ta được ở bên nàng, được ngắm nhìn nàng. Nỗi
               nhớ  nàng  những  đêm  qua  khiến  ta  không  tài  nào
               chợp mắt. Khi mệt mỏi thiếp đi, ta lại chợt tỉnh dậy,
               cảm  giác  như  có  mối  nguy  nào  đó  đang  rình  rập
               quanh  nàng.  Có  lúc,  ta  còn  mơ  thấy  người  ta  cướp
               mất những con ngựa trạm ta bố trí dọc đường để từ

                                             7
   4   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14