Page 11 - 1.2
P. 11

THƯA CHÚA - NGÀI ĐI ĐÂU? – TẬP 2
                   Ta  từng  nghĩ  rằng  tình  yêu  chỉ  là  dục  vọng,  là
               ngọn  lửa  thiêu  đốt  huyết  quản.  Nhưng  giờ  đây,  ta
               mới nhận ra rằng người ta có thể yêu bằng từng giọt
               máu,  từng  hơi  thở,  mà  vẫn  cảm  thấy  một  vẻ  thanh
               bình ngọt ngào vô biên. Giống như cả Thần Mộng lẫn
               Tử thần cùng nhau ru tâm hồn ta vào yên tĩnh vậy.
               Với ta, điều này thật mới mẻ. Ta nhìn những hàng cây
               đứng lặng, cảm thấy sự an tĩnh tràn ngập trong lòng.
               Giờ đây, ta mới hiểu rằng có một niềm hạnh phúc, mà
               cho đến nay, nhân loại chưa từng được biết đến. Ta
               cũng hiểu tại sao nàng và bà Pomponia Graecina lại
               có thể bình tâm đến thế... Phải rồi, chính Đức Chúa
               Jesus đã ban tặng điều ấy.

                   Nàng khẽ áp mặt vào vai chàng, đôi mắt long lanh
               ánh lệ:
                   Chàng Marcus thân yêu của em!

                   Nàng không thể nói thêm lời nào nữa. Niềm vui,
               lòng biết ơn và cảm giác mãn nguyện khi yêu chàng
               đã khiến cổ họng nàng nghẹn lại, khiến đôi mắt tuôn
               trào giọt lệ hạnh phúc. Vinicius nhẹ nhàng quàng tay
               ôm lấy  thân hình nhỏ nhắn của nàng, kéo  nàng sát
               vào mình. Một lúc sau, chàng khẽ nói:
                   Lygia của ta! Cầu xin phước lành cho phút giây
               đầu tiên ta được nghe gọi tên Người.

                   Nàng đáp lại, giọng thì thầm như làn gió:
                   Marcus, em yêu chàng.





                                             9
   6   7   8   9   10   11   12   13   14   15   16