Page 15 - 1.2
P. 15

THƯA CHÚA - NGÀI ĐI ĐÂU? – TẬP 2
                   Nàng sẽ là linh hồn của linh hồn tôi, nàng sẽ là
               người thân yêu nhất trên đời! Trái tim của đôi ta sẽ
               cùng đập chung một nhịp, đôi ta sẽ chung một lời cầu
               nguyện,  cùng  một  niềm  ơn  đối  với  Chúa  Jesus.  Ôi,
               nàng thân yêu! Được cùng sống, cùng thờ phụng một
               Đức Chúa xiết bao ngọt ngào và biết rằng sau khi cái
               chết đến, mắt chúng ta sẽ lại được mở bừng ra như
               sau một giấc ngủ ngon lành để nhìn thấy một thứ ánh
               sáng mới – liệu còn có thể nghĩ thêm được điều gì tốt
               đẹp  hơn  nữa  hay  chăng!  Tôi  chỉ  ngạc  nhiên  tại  sao
               mình không hiểu ra được điều ấy sớm hơn.

                   Chàng tiếp tục, ánh mắt rực sáng:

                   Nàng  có  biết  tôi  cảm  thấy  điều  gì  không?  Rằng
               không một ai có thể chống lại nổi Giáo lý này. Sau ba
               trăm năm nữa, toàn thế giới sẽ tuân phục nó; người
               ta sẽ quên đi thần Jupiter, sẽ không còn một vị thần
               linh  nào  khác  ngoài  Chúa  Jesus,  sẽ  không  còn  một
               đến  thờ  nào  khác  ngoài  thánh  đường  Thiên  Chúa
               giáo.  Ai  là  kẻ  chẳng  mong  muốn  hạnh  phúc  cho
               mình? À mà tôi đã được nghe cuộc trò chuyện giữa
               ông  Phaolô  với  cậu  Petronius  và  nàng  có  biết  rốt
               cuộc cậu Petronius đã nói thế nào không? “Thứ này
               không phải dành cho tôi” – song cậu ấy không còn gì
               hơn nữa để đáp lại.
                   Lygia nắm lấy tay chàng, khẽ nói:

                   Chàng hãy  thuật lại lời của Đức Phaolô cho em
               nghe với nào!
                   Vinicius mỉm cười, nhẹ nhàng kể:




                                             13
   10   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20