Page 20 - 1.2
P. 20

CHƯƠNG 39

            không còn thích thú gì nó nữa cả. Tôi không còn ham
            những lạc thú và âm nhạc của nó, chỉ khao khát mỗi
            mình nàng thôi. Xin nàng hãy nói một lời thôi, chúng
            ta sẽ rời bỏ Roma để về sống ở một nơi nào đó thật
            xa.

                 Lygia  không  nhấc  đầu  khỏi  vai  chàng,  nàng
            ngước  đôi  mắt  nhung  đang  mải  suy  tư  nhìn  lên
            những ngọn trắc bá đang được  vầng trăng  dát bạc,
            rồi nói:

                 Hay lắm, chàng Marcus! Chàng đã có lần viết cho
            em về đảo Sicilia, nơi ông bà Aulus muốn lui về sinh
            sống những năm tuổi già…
                 Vinicius vui sướng ngắt lời:

                 Phải  rồi,  nàng  thân  yêu!  Đất  đai  của  chúng  ta
            nằm  cạnh  nhau.  Bờ  biển  đẹp  tuyệt  vời,  khí  hậu  lại
            còn ngọt ngào hơn, ban đêm còn thanh bình hơn  ở
            Roma,  những  đêm  ngạt  ngào  hương  thơm  và  sáng
            tỏ…  Nơi  ấy,  cuộc  sống  gần  như  cũng  chính  là  hạnh
            phúc.

                 Rồi chàng bắt đầu mơ về tương lai:
                 Ở đó có thể quên hết mọi ưu tư. Chúng ta sẽ đi
            dạo trong những khu rừng, những khóm ô liu và sẽ
            nghỉ chân dưới những bóng cây. Hỡi Lygia! Cuộc đời
            tuyệt vời làm sao khi được yêu nhau, được hòa hợp,
            được cùng nhau ngắm biển nhìn trời, cùng nhau thờ
            phụng một Đức Chúa ngọt ngào, cùng thực thi điều
            thiện và công lý trong yên bình với chung quanh.

                 Cả hai cùng lặng nghĩ về tương lai. Chàng ôm ghì
            nàng  sát  vào  người  mình  mỗi  lúc  một  chặt  hơn.
                                          18
   15   16   17   18   19   20   21   22   23   24