Page 41 - 1
P. 41
CHƯƠNG 1
dạng cũ, ít nhất là bằng bất kỳ quyền lực nào trên
trái đất.”
Tại New Orleans ngày 31 tháng 5, ông ghi
trong nhật ký: “Bây giờ sự chia cắt đã xảy ra, không
có quyền lực nào, trong Hiến pháp hay ngoài nó,
có thể gắn kết lại những mảnh vỡ đã tan nát.”
Trên con tàu trên sông Mississippi đưa ông từ
trại lính Liên minh miền Nam đến Cairo, Russell
gặp một người Anh làm quản lý trên tàu. Người này
nói: “Cuộc chiến này là vì người da đen; tôi đã sống
ở đất nước này mười sáu năm và tôi chưa từng gặp
người da đen nào đủ khả năng làm gì ngoài làm nô
lệ; tôi hiểu rõ cả hai miền và tôi nói với ông rằng,
miền Bắc không thể đánh bại miền Nam dù họ có
cố gắng đến đâu.”
Cả hai bên đều quyết tâm sắt đá chiến đấu đến
cùng, nhưng đi kèm với đó là sự tiếc nuối chân
thành trước sự tan vỡ của Liên bang. Khi Russell
gặp một cụ ông ở Charleston và nhắc đến viễn cảnh
nội chiến, “nước mắt lăn dài trên má ông,” nhưng
vì xem đây là “hậu quả tất yếu của những sự xúc
phạm, bất công và hành vi xâm phạm quyền lợi
miền Nam của miền Bắc,” ông không hề lo lắng về
kết cục sau cùng.
Bà Chesnut viết về sự chia cắt này: “Sự đứt gãy
thật kinh khủng.” Khi hội nghị Virginia đang thảo
luận về sắc lệnh ly khai, một đại biểu phản đối đã
xúc động đến mức không thể tiếp tục phát biểu và
40

