Page 12 - 17
P. 12
CHƯƠNG I.
– Mấy hôm trước, nó cũng thế, – bà nói. –
Chẳng phải vào giờ này trong ngày, nó thường đi
một vòng sao?
Sơ liếc về phía chiếc đồng hồ nhỏ, cũ kỹ của
người bệnh, đang kêu tích tắc trên bàn cạnh
giường.
– Vâng, đúng giờ này, cô ấy vẫn thường đi thăm
những người khốn khổ.
Cô nghẹn lời, đưa khăn tay lên lau mắt. Chỉ cần
định nói, nước mắt lại trào ra.
Người mẹ nắm lấy bàn tay nhỏ bé, gầy guộc
của con và khẽ vuốt ve:
– Có lẽ con bé đã quá vất vả, lo dọn dẹp những
ổ chuột của họ và răn dạy họ về thói hư tật xấu, –
bà nói, giọng pha chút gượng gạo. – Khi đã quen
làm việc quá sức, thật khó mà xua được những ý
nghĩ đó. Nó tưởng chừng như lại đang đi thăm họ.
11

