Page 17 - 17
P. 17
CHƯƠNG I.
Cứu thế ngồi xuống chiếc ghế nhỏ, khép mắt và
chìm trong lời cầu nguyện khe khẽ. Những người
khác nghe loáng thoáng vài tiếng, biết bà đang cầu
xin Chúa cho linh hồn người chị em trẻ tuổi được
ra đi trong bình an, không còn bị quấy rầy bởi
những bổn phận và lo toan của cõi đời thử thách
này.
Khi đang mải miết trong lời cầu nguyện, bà
chợt giật mình vì bàn tay Sơ Edit đặt lên vai. Bà
vội mở mắt.
Cô gái bệnh đã tỉnh lại một lần nữa. Nhưng giờ
đây, cô không còn vẻ hiền dịu, khiêm nhường như
lần trước. Trên vầng trán vẫn còn sót lại chút gì đó
của cơn giông bão đầy đe dọa.
Sơ cúi xuống sát cô và giờ cô nghe rõ ràng một
câu hỏi đầy trách móc:
– Tại sao Sơ Maria chưa gọi David Holm đến?
16

