Page 9 - 17
P. 9

CHƯƠNG I.

            lớn  sắp  đổ  xuống,  nhưng  vẫn  chững  lại.  Gió  và

            tuyết như muốn để dành sức lực cho năm mới sắp

            đến, hơn là gây thêm xáo động vào ngày cuối năm.


                 Cũng như thời tiết, con người dường như cũng

            chẳng  thiết  tha  làm  gì.  Ngoài  đường  vắng  bóng

            người, trong nhà cũng không ai bận rộn. Ngay đối

            diện căn nhà nhỏ nơi cô gái hấp hối nằm, có một

            khu đất trống đang được đóng cọc chuẩn bị xây

            dựng. Buổi sáng vài công nhân đã đến, kéo dây cẩu

            nặng nề lên theo tiếng hát vang dội quen thuộc, rồi

            để nó rơi xuống. Nhưng chẳng bao lâu, họ bỏ dở

            công việc mà ra đi.


                 Mọi việc khác cũng diễn ra tương tự. Vài phụ

            nữ hối hả đi chợ, giỏ trên tay để sắm sửa ngày lễ;

            nhưng chẳng bao lâu cảnh ấy cũng tắt. Trẻ con đang

            nô đùa ngoài phố bị gọi vào thay quần áo lễ, rồi


            phải ở trong nhà. Những con ngựa kéo xe lao động
            được đưa vào chuồng tận cuối ngoại ô để nghỉ ngơi


            suốt  một  ngày.  Càng  về  chiều,  không  gian  càng

                 8
   4   5   6   7   8   9   10   11   12   13   14