Page 57 - 12
P. 57
CHƯƠNG I
luật, kêu gọi dân chúng và quan chức Ấn Độ hợp tác, đồng
thời yêu cầu Phó vương ân xá cho các tù nhân chính trị.
Gandhi, vốn nhạy cảm với lòng hào hiệp, đã xúc động.
Ông nhìn thấy trong những bước đi này một cam kết ngầm
của nước Anh về việc thực thi công lý cho Ấn Độ. Vì thế,
ông khuyên nên chấp nhận cải cách; tuy chưa đầy đủ, nhưng
có thể là điểm khởi đầu cho những cuộc chinh phục hợp
pháp rộng lớn hơn và cần phải công khai ủng hộ. Sau nhiều
tranh luận sôi nổi, ý kiến của ông đã chiếm ưu thế tại Đại
hội Toàn quốc Ấn Độ.
Nhưng hy vọng cuối cùng này rồi cũng bị dập tắt, như
mọi hy vọng khác. Phó vương đã không chấp thuận lời kêu
gọi khoan hồng. Dù nhiều tù nhân chính trị được thả, lệnh
ân xá không được áp dụng rộng rãi và vẫn có những vụ xử
tử, khiến Ấn Độ phẫn nộ. Rõ ràng, những lời hứa cải cách
chỉ là ảo tưởng.
Vào ngày 14 tháng 5 năm 1920, Ấn Độ được biết đến
những điều khoản hòa bình khắc nghiệt áp đặt cho Thổ Nhĩ
Kỳ. Một thông điệp của Phó vương thừa nhận rằng các điều
khoản này chắc hẳn gây đau đớn cho trái tim người Hồi
giáo, nhưng ông ta kêu gọi họ phải cam chịu.
55

