Page 10 - 1
P. 10
CHƯƠNG 1
dập từ các chính trị gia miền Nam, Thỏa hiệp của
Clay đã giúp xoa dịu cuộc khủng hoảng.
Đến năm 1860, những người yêu nước miền
Bắc và các bang nô lệ biên giới vẫn đặt niềm tin
vào Quốc hội, hy vọng rằng họ sẽ tìm ra giải pháp
như đã từng làm hai lần trước. Ủy ban mười ba của
Thượng viện lập tức xem xét phương án duy nhất
có thể giữ sáu bang trồng bông còn lại trong Liên
bang: Thỏa hiệp Crittenden, được đặt theo tên của
thượng nghị sĩ John J. Crittenden từ Kentucky.
Điều khoản mấu chốt của Thỏa hiệp là vấn đề
nô lệ trong các vùng lãnh thổ. Crittenden đề xuất
một tu chính án hiến pháp, trong đó đường ranh
giới của Thỏa hiệp Missouri ở vĩ tuyến 36° 30′ sẽ
là giới hạn giữa tự do và chế độ nô lệ trong các
vùng lãnh thổ của Hoa Kỳ: nô lệ sẽ bị cấm ở phía
bắc vĩ tuyến này, nhưng được bảo vệ hợp pháp ở
phía nam.
Đề xuất này được các thượng nghị sĩ Đảng Dân
chủ miền Bắc và các bang nô lệ biên giới ủng hộ,
nhưng năm thượng nghị sĩ Đảng Cộng hòa kiên
quyết phản đối điều khoản về lãnh thổ và ngăn cản
sự đồng thuận trong ủy ban. William H. Seward—
một trong mười ba thành viên của ủy ban, đồng thời
là lãnh đạo phe Cộng hòa tại Quốc hội và là người
được dự đoán sẽ đứng đầu nội các của Lincoln—
đã sẵn sàng nhượng bộ nếu nhận được sự ủng hộ từ
Lincoln. Nhưng Lincoln, mặc dù sẵn sàng thỏa
9

