Page 26 - 17
P. 26
CHƯƠNG I.
Sơ Maria nắm chặt chiếc khăn tay đẫm nước
mắt, thì thầm, giọng run rẩy:
– Chỉ có cô ấy mới làm được điều này, thưa Đại
úy. Chúng ta sẽ ra sao khi cô ấy không còn nữa?
Ngay lúc đó, họ bắt gặp ánh mắt cầu khẩn của
mẹ bệnh nhân.
– Vâng, đúng vậy, – Đại úy Quân đội Cứu Thế
gật đầu. – Chúng ta phải đưa bà ấy ra ngoài. Không
thể để chồng bà bắt gặp bà ở đây, nếu hắn đến.
Không, Maria, cô hãy ở lại với bạn mình! – bà tiếp
lời khi thấy Sơ Maria định bước theo. – Tôi sẽ lo
cho người kia.
25

